Năm 2018 vừa qua, chưa bao giờ làng giải trí thế giới sục sôi với sự đoàn kết tới từ phái nữ như vậy.
Hàng loạt những phong trào lớn như #Metoo chống đối hành vi lạm dụng tình dục phía sau hậu trường của showbiz, hàng loạt những vụ lật mặt những ông trùm truyền thông tới những bộ phim liên tục đẩy cao chiến trường nữ quyền nóng hơn bao giờ hết như Lady Bird, The Beguiled, …. Nếu làng điện ảnh nóng tới thế, thì lãnh địa âm nhạc cũng không thể vô tâm dửng dưng đứng ngoài cuộc chiến với hàng loạt những ca sĩ liên tiếp ra mắt những ca khúc thúc đẩy cuộc chiến lên cao trào hơn nữa.
![](https://ss-images.saostar.vn/wp800/2018/06/16/3014044/xt1-1.jpg)
Trái với những phong cách xây dựng hình tượng nữ quyền khác như Beyonce rực cháy với BEYONCE - phát súng mạnh mẽ bắn thẳng vào vấn đề, hay như Rainbow của Kesha - vị tha, chân thành cũng thâm sâu. Ở đâu đó, mạnh mẽ là thế, cháy bỏng là thế, năm 2018 này, chúng ta tiếp tục đón nhận Liberation của Christina Aguilera - sau 6 năm biến mất khỏi làng nhạc.
Accelerate tạo nên một sự hoang mang, có phần thất vọng…
Đầu năm nay, giọng ca pop vang dội một thời đánh tiếng quay lại với bộ hình mặt mộc đã gây sốt mạng xã hội. Xóa bỏ vết trang điểm đậm đặc đã trở thành thương hiệu bao nhiêu năm qua, vứt bỏ bộ tóc giả nặng trịch trên đầu, Christina Aguilera quay lại mộc mạc nhất có thể với Liberation. Vậy nên hãy dẹp bỏ những gì bạn nghĩ là bạn hiểu về “giọng ca thế hệ” này, tạm biệt với hình ảnh ngông cuồng trong Stripped, tạm biệt nàng thơ cổ điển trong Back To Basics, tạm biệt cô gái tân thời trong Bionic, nay ta sẽ cùng gặp người đàn bà từng trải Maria.
Fall in Line cùng với Demi Lovato
Cách đây 16 năm trước, ở độ tuổi 22 tuổi đầy sức sống, Christina Aguilera đã cho ra mắt siêu phẩm Stripped. Mở đầu album đó là lời xin lỗi tới tất cả những người hâm mộ dõi theo cô vì những gì cô đã, đang, và sẽ làm để thoát khỏi hình tượng ngây thơ.
“Tôi muốn các bạn đến thật gần đây, tôi muốn các bạn sẽ hiểu tôi, hơn một chút nữa. Xin lỗi vì các bạn chẳng thể đoán định được tôi. Xin lỗi tôi sẽ phá bỏ hình tượng này. Xin lỗi vì tôi đã nói thật lòng mình. Xin lỗi vì không làm những gì tôi đã hứa. Xin lỗi tôi sẽ chẳng giả tạo”
Twice nhẹ nhàng và day dứt
Thì ở album Liberation, Christina Aguilera đã gửi tâm thư tới …. chính bản thân mình. Nội dung tâm thư lại là những lời xin lỗi, nhưng lần này là tới chính bản thân cô khi cô đã truyền cảm hứng cho biết bao người yêu vẻ đẹp nơi bản thân nhưng cô thì chưa bao giờ yêu khuôn mặt mộc của mình:
“Tôi không hiểu vì sao chúng ta lại phải tự làm đau bản thân mình chỉ để làm vừa lòng người khác. Tôi xin lỗi hình ảnh bản thân tôi trong gương kia, tôi xin lỗi vì đã hạ bạn xuống, tôi xin lỗi vì đã phải chật vật chấp nhận vẻ đẹp tiềm ẩn bên trong mình. Tôi xin lỗi đã che đi những vết tàn nhang này, cả những vết sẹo nữa. Nhưng bây giờ tôi đã sẵn sàng để bạn được là chính bạn, Tôi sẵn sàng để bạn được tự do, bay đi.”
Như một cuộc hành trình đứng từ góc nhìn của một bà mẹ hai con, của một người vợ, của một người con gái trong một gia đình không yên ấm, và cũng của một nghệ sĩ thực thụ đứng vững hơn 20 năm trời trong làng âm nhạc - Christina Aguilera như thả mình trôi đi tới một nơi thật yên bình trong Liberation. Nơi có bãi biển xanh ngát, cát vàng, nắng nhẹ. Nơi mà chẳng còn những áp lực sau ánh hào quang của một ngôi sao nữa.
Liberation intro mở đầu album là màn đêm trong tâm trí nữ ca sĩ. Xtina trong vùng tối của tâm trí, tìm lại ấu thơ, tìm lại cô bé Maria (hiện thân của cô ngày bé). Dòng thời gian tua lại đưa cô và cả người nghe quay về thời đó, những tiếng cười hồn nhiên. Xtina giơ tay ra gọi với theo hình bóng tuổi thơ mình : “Em ở đâu? Em có ở đó không? Xin hãy nhớ”. Có khi nào bạn nhớ sự hồn nhiên của bạn năm 7 tuổi? Có khi nào bạn mong muốn mình được quay trở lại là cô cậu bé ngày ấy? Có bao giờ bạn gần như sống lại khoảnh khắc tua ngược lại, bạn thấy bạn đang ngồi đó chơi bắn bi hay chạy rượt bắt với những người bạn bé thơ, như chưa bao giờ mất đi sự hồn nhiên trong sáng? Nếu có, bạn chắc chắn đã cảm nhận được nỗi lòng của nữ ca sĩ.
“Làm sao bạn có thể sửa chữa những vấn đề giỏi như Maria? Làm sao bạn có thể bắt được đám mây kia, và đùa giỡn với nó như Maria?”
Khi ta lớn, ta sẽ chẳng còn hồn nhiên, ta bắt đầu suy nghĩ phức tạp mọi thứ hơn. Chính những điều đó đã gây nên áp lực vô hình xung quanh mỗi con người, từ công việc học hành tới những chuyện ti tỉ khác. Câu hát ru Xtina hát vang đó để lại cho người nghe một sự thật cần được công nhận : làm sao ta có thể giải quyết những vấn đề khó khăn giỏi bằng những đứa trẻ con, với đầu óc đơn giản và tự nhiên của chúng. Khi lớn lên, ta cũng mất đi sự tưởng tượng, sao ta có thể thả mình bay đến những vùng đất tưởng tượng được như tụi trẻ được nữa?
“Hình bóng chị mờ dần qua tấm gương kia. Maria ơi, em ở đâu? Tại sao chị chẳng thể thấy em? Em có nghe chị gọi tên không? Cả thế giới nơi chị đang sụp đổ, chị chẳng thế thấy em, chị cần em hơn ai hết. Xin đừng bỏ chạy đi, xin đừng”
Nữ quyền là khi
“Người phụ nữ kề vai sát cánh cùng những người phụ nữ”
Thoát khỏi hành trình tìm kiếm bản ngã, dù chẳng thể chạm tay vào, chẳng thể quay về làm cô bé con của năm nào. Nhưng Xtina đã nhận ra bản thân mình trong dòng chảy của tiềm thức từ đó nhận ra con đường mình nên đi và của cả những người phụ nữ khác. 3 track tiếp theo trong album Dreamers/ Sick Of Sittin’/ Fall In Line liên tiếp gợi dậy sự mạnh mẽ của tính nữ. Mở đầu là giọng nói của những cô bé gái về những khát vọng, những ước mơ cháy bỏng và những ước muốn ngây thơ, đầy tự tin và dõng dạc để làm dẫn cho ca khúc Fall In Line.
Lần đầu tiên Christina Aguilera cho cả thế giới thấy 1 bản thân mộc tới thế, tự do thanh bình và từng trải ở độ tuổi 37. Qua album này, các fan hâm mộ đã suýt khóc khi đã lâu lắm rồi từ thời Bionic, họ mới được thấy lại một Xtina chuyên tâm vào công việc, đầu tư hết mức cho âm nhạc như xưa. Có thể với người ngoài thì khác, nhưng Xtina thật sự đã đốn tim được các fan hâm mộ sau 6 năm im hơi lặng tiếng rồi đấy.